Chương 15: Sao cô có thể chạm vào mông anh?
“À ừ.” Tô Xuân Xuân nhanh chóng mở cặp đựng sách vở của mình, lấy vở toán đã làm ra.Phó Lê hừ lạnh một tiếng, sau đó đi vòng qua Tô Xuân Xuân, ỷ vào đôi chân dài của mình, đi ở phía trước.】Sau khi mặc đồng phục mùa đông lên người, Phó Lê tròng lên người thêm một cái áo khoác nữa, không mang khăn quàng cổ, cứ thế đi ra ngoài.Edit: Gin
Mặt Lục Triết lập tức đỏ bừng.
Điều này khiến cô sợ hết hồn, nhanh chóng nói thầm trong đầu: “Kiểm tra nguyên tác.”
Nữ sinh bên cạnh thấy Tô Xuân Xuân không hiểu rõ tình hình, không nhịn được nói: “Không đúng, Xuân Xuân này, mình thấy Phó Lê dạo này là lạ sao ấy? Chẳng phải cậu ấy rất thích Lục Trăn Xuyên sao? Trước đây cũng bởi vì Lục Trăn Xuyên mà thường xuyên tới làm phiền cậu đấy thôi.”
Nhìn cô rời đi, trong mắt Tô Xuân Xuân tràn đầy sùng bái: “Phó Lê ngầu quá đi mất! Người cao thật luôn ấy! Nếu chân mình có thể dài được như cậu ấy thì tốt biết bao…”Phó Lê đã hiểu: “Được rồi, ngược lại còn giúp tôi tích lũy được thêm quyền thay đổi cốt truyện, miễn cho sau này tôi hết cơ hội sửa đổi.”Beta: Maria
Phó Lê đã hiểu: “Được rồi, ngược lại còn giúp tôi tích lũy được thêm quyền thay đổi cốt truyện, miễn cho sau này tôi hết cơ hội sửa đổi.”
Sau khi Phó Lê tới lớp học, bắt đầu ngồi xuống bàn chép bài tập toán về nhà của Tô Xuân Xuân. Cô nhanh chóng chép xong xuôi, lại bật máy sưởi tay lên dùng, để cho đám đàn em mang vở để lại lên bàn Tô Xuân Xuân, ngồi im một chỗ, ở trong phòng học, chẳng muốn đi đâu!
Cô… Sao cô có thể…Sao có thể chạm vào mông anh như thế được?Edit: Gin–
“Đột nhiên phát hiện Lục Trăn Xuyên lớn lên khiếm khuyết, không xứng với tớ nữa, nên không muốn đi.” Phó Lê nói.
“…???” Trong đầu nhỏ của Tô Xuân Xuân xuất hiện vô số dấu chấm hỏi, không hiểu nhìn Phó Lê: “Sao lại vậy? Không phải năm ngoái cậu nói, sau này năm nào cậu cũng muốn đi, rồi nói mình viết tên của cậu vào đó sao?”
Thấy nội dung cốt truyện không có vấn đề gì, Phó Lê thở phào nhẹ nhõm, ngay giữa lúc đang định sửa lại cốt truyện, lại nghe Tô Xuân Xuân nói: “Phó Lê, tớ viết tên cậu vào rồi đó!”“Đột nhiên phát hiện Lục Trăn Xuyên lớn lên khiếm khuyết, không xứng với tớ nữa, nên không muốn đi.” Phó Lê nói.Thời tiết đầu đông bắt đầu trở lạnh, nên buổi sáng trời khá lạnh. Ngày nào Phó Lê cũng nằm trên giường đều không muốn chui ra khỏi chăn, mong ngày nào cũng là cuối tuần để hôm nào cũng có thể nằm ườn trên giường từ sáng tới tối.
Beta: Maria
“Kỳ lạ thật đấy, có khi là do thẩm mỹ bây giờ của cậu ấy thay đổi rồi cũng nên.” Tô Xuân Xuân nói.
“…???” Trong đầu nhỏ của Tô Xuân Xuân xuất hiện vô số dấu chấm hỏi, không hiểu nhìn Phó Lê: “Sao lại vậy? Không phải năm ngoái cậu nói, sau này năm nào cậu cũng muốn đi, rồi nói mình viết tên của cậu vào đó sao?”Ngày nào cô cũng đợi tới lúc gần sát tới lúc bắt buộc phải rời khỏi giường mới xốc chăn lên, đứng dậy thay quần áo, rửa mặt, ăn sáng.
Sau khi mặc đồng phục mùa đông lên người, Phó Lê tròng lên người thêm một cái áo khoác nữa, không mang khăn quàng cổ, cứ thế đi ra ngoài.
Ngày nào cô cũng đợi tới lúc gần sát tới lúc bắt buộc phải rời khỏi giường mới xốc chăn lên, đứng dậy thay quần áo, rửa mặt, ăn sáng.Trên đường tới trường, cô chăm chú nhìn vào màn hình điện thoại, phát hiện trong màn hình điện thoại, phía bé con đã bắt đầu có tuyết rồi!
“Cuối tuần này là sinh nhật của Lục Trăn Xuyên, nghe nói cậu giúp cậu ấy lên danh sách những người được mời tới dự? Xuân Xuân, cậu có thể thêm tên tớ vào được không?”
Cô… Sao cô có thể…Sao có thể chạm vào mông anh như thế được?
Sau khi Phó Lê tới lớp học, bắt đầu ngồi xuống bàn chép bài tập toán về nhà của Tô Xuân Xuân. Cô nhanh chóng chép xong xuôi, lại bật máy sưởi tay lên dùng, để cho đám đàn em mang vở để lại lên bàn Tô Xuân Xuân, ngồi im một chỗ, ở trong phòng học, chẳng muốn đi đâu!
Hai mắt Tô Xuân Xuân sáng lấp lánh nhìn Phó Lê, như đang chờ cô khen ngợi.Phó Lê ở phía Nam nên mùa đông không thường xuyên có tuyết, đặc biệt là thành phố nơi cô đang ở, đã rất lâu rồi chưa có tuyết rơi. Nhớ lại ký ức của cơ thể này, lần trước tuyết rơi là lúc học tiểu học…
Nói xong, Phó Lê đi về phía lớp học.
Trên đường đi tới phòng học, Phó Lê khó hiểu hỏi hệ thống: “Hệ thống, tại sao lại không giống như nội dung trong nguyên tác vậy? Rõ ràng tôi vẫn chưa thay đổi cốt truyện mà?”
Sau khi Phó Lê tới lớp học, bắt đầu ngồi xuống bàn chép bài tập toán về nhà của Tô Xuân Xuân. Cô nhanh chóng chép xong xuôi, lại bật máy sưởi tay lên dùng, để cho đám đàn em mang vở để lại lên bàn Tô Xuân Xuân, ngồi im một chỗ, ở trong phòng học, chẳng muốn đi đâu!Lục Triết chớp chớp mắt, nghĩ tới là Phó Lê, nhưng đang ở trong phòng học, nên Lục Triết không biểu hiện ra điều gì bất bình thường.Phó Lê hơi hâm mộ, nhìn bé con mặc áo khoác lông cô mua, cổ quàng khăn, chân còn đi giày tuyết không thấm nước, cả người tròn vo đáng yêu cực kỳ, cô cũng muốn được mặc tròn vo như quả bóng như vậy.
“Cuối tuần này là sinh nhật của Lục Trăn Xuyên, nghe nói cậu giúp cậu ấy lên danh sách những người được mời tới dự? Xuân Xuân, cậu có thể thêm tên tớ vào được không?”
Sau khi mặc đồng phục mùa đông lên người, Phó Lê tròng lên người thêm một cái áo khoác nữa, không mang khăn quàng cổ, cứ thế đi ra ngoài.
Tô Xuân Xuân còn có nữ sinh bên cạnh: “…???” Khiếm khuyết cái gì vậy, người ta chẳng phải vẫn đang là hotboy trường trung học Hoành Thụy đó sao?
【Phó Lê nhìn Tô Xuân Xuân, nhếch miệng cười lạnh khinh khỉnh xem thường, ra lệnh nói: “Viết tên của tôi lên nữa, không cho phép Lục Trăn Xuyên gạch tên tôi đi, nếu không… cậu biết mình nên làm gì rồi đấy!”Trên đường tới trường, cô chăm chú nhìn vào màn hình điện thoại, phát hiện trong màn hình điện thoại, phía bé con đã bắt đầu có tuyết rồi!Sáng sớm tháng mười hai, trời vẫn chưa sáng hẳn. Xe chạy tới cổng trường trung học Hoành Thụy, khi Phó Lê xuống xe vừa vặn gặp được Tô Xuân Xuân, bên cạnh cô ấy còn có một nữ sinh khác, là học sinh của lớp chọn ban tự nhiên lớp kế bên, cũng chính là lớp của Lục Trăn Xuyên.
Tiếp theo là tới tay cũng bị chọc chọc mấy cái, sau đó lại tới mông của anh?
Trên đường đi tới phòng học, Phó Lê khó hiểu hỏi hệ thống: “Hệ thống, tại sao lại không giống như nội dung trong nguyên tác vậy? Rõ ràng tôi vẫn chưa thay đổi cốt truyện mà?”
Tuy nhiên, một giây sau, anh lại cảm thấy có người vỗ nhẹ vào lưng.“Cuối tuần này là sinh nhật của Lục Trăn Xuyên, nghe nói cậu giúp cậu ấy lên danh sách những người được mời tới dự? Xuân Xuân, cậu có thể thêm tên tớ vào được không?”
Thấy nội dung cốt truyện không có vấn đề gì, Phó Lê thở phào nhẹ nhõm, ngay giữa lúc đang định sửa lại cốt truyện, lại nghe Tô Xuân Xuân nói: “Phó Lê, tớ viết tên cậu vào rồi đó!”
Thời tiết đầu đông bắt đầu trở lạnh, nên buổi sáng trời khá lạnh. Ngày nào Phó Lê cũng nằm trên giường đều không muốn chui ra khỏi chăn, mong ngày nào cũng là cuối tuần để hôm nào cũng có thể nằm ườn trên giường từ sáng tới tối.
Trên đường tới trường, cô chăm chú nhìn vào màn hình điện thoại, phát hiện trong màn hình điện thoại, phía bé con đã bắt đầu có tuyết rồi!“Được, tớ sẽ viết tên cậu vào đây, có điều cậu ấy có đồng ý hay không, tất cả vẫn phải phụ thuộc vào quyết định cậu ấy.” Tô Xuân Xuân rất dễ nói chuyện.
Cô không cảm nhận được sự tiếp xúc với gò má của bé con, chỉ chọc chọc mấy cái vào màn hình điện thoại thôi, nhưng Lục Triết lại cảm nhận được có cái gì đó đang chạm vào mặt mình…
“Đúng vậy, vẫn rất tuấn tú như cũ.”Cơ thể của Phó Lê đột nhiên mất khống chế đi thẳng về phía trước, vỗ bả vai Tô Xuân Xuân.
Phó Lê hơi hâm mộ, nhìn bé con mặc áo khoác lông cô mua, cổ quàng khăn, chân còn đi giày tuyết không thấm nước, cả người tròn vo đáng yêu cực kỳ, cô cũng muốn được mặc tròn vo như quả bóng như vậy.Cô là con gái mà!Beta: MariaĐiều này khiến cô sợ hết hồn, nhanh chóng nói thầm trong đầu: “Kiểm tra nguyên tác.”
Cô là con gái mà!
Thấy nội dung cốt truyện không có vấn đề gì, Phó Lê thở phào nhẹ nhõm, ngay giữa lúc đang định sửa lại cốt truyện, lại nghe Tô Xuân Xuân nói: “Phó Lê, tớ viết tên cậu vào rồi đó!”
【Phó Lê nhìn Tô Xuân Xuân, nhếch miệng cười lạnh khinh khỉnh xem thường, ra lệnh nói: “Viết tên của tôi lên nữa, không cho phép Lục Trăn Xuyên gạch tên tôi đi, nếu không… cậu biết mình nên làm gì rồi đấy!”
“…???” Trong đầu nhỏ của Tô Xuân Xuân xuất hiện vô số dấu chấm hỏi, không hiểu nhìn Phó Lê: “Sao lại vậy? Không phải năm ngoái cậu nói, sau này năm nào cậu cũng muốn đi, rồi nói mình viết tên của cậu vào đó sao?”Phó Lê ở phía Nam nên mùa đông không thường xuyên có tuyết, đặc biệt là thành phố nơi cô đang ở, đã rất lâu rồi chưa có tuyết rơi. Nhớ lại ký ức của cơ thể này, lần trước tuyết rơi là lúc học tiểu học…【Phó Lê nhìn Tô Xuân Xuân, nhếch miệng cười lạnh khinh khỉnh xem thường, ra lệnh nói: “Viết tên của tôi lên nữa, không cho phép Lục Trăn Xuyên gạch tên tôi đi, nếu không… cậu biết mình nên làm gì rồi đấy!”
Tuy nhiên, một giây sau, anh lại cảm thấy có người vỗ nhẹ vào lưng.
Nói xong, Phó Lê đi về phía lớp học.Phó Lê: “…” Không đúng, chuyện này khác hẳn so với nguyên tác!Tô Xuân Xuân sợ hãi, hai chân nhỏ run lẩy bẩy: “Được…được ạ.”
Trên đường tới trường, cô chăm chú nhìn vào màn hình điện thoại, phát hiện trong màn hình điện thoại, phía bé con đã bắt đầu có tuyết rồi!
Ngày nào cô cũng đợi tới lúc gần sát tới lúc bắt buộc phải rời khỏi giường mới xốc chăn lên, đứng dậy thay quần áo, rửa mặt, ăn sáng.
Ngày nào cô cũng đợi tới lúc gần sát tới lúc bắt buộc phải rời khỏi giường mới xốc chăn lên, đứng dậy thay quần áo, rửa mặt, ăn sáng.Phó Lê hừ lạnh một tiếng, sau đó đi vòng qua Tô Xuân Xuân, ỷ vào đôi chân dài của mình, đi ở phía trước.】Phó Lê hừ lạnh một tiếng, sau đó đi vòng qua Tô Xuân Xuân, ỷ vào đôi chân dài của mình, đi ở phía trước.】
Sáng sớm tháng mười hai, trời vẫn chưa sáng hẳn. Xe chạy tới cổng trường trung học Hoành Thụy, khi Phó Lê xuống xe vừa vặn gặp được Tô Xuân Xuân, bên cạnh cô ấy còn có một nữ sinh khác, là học sinh của lớp chọn ban tự nhiên lớp kế bên, cũng chính là lớp của Lục Trăn Xuyên.
“Cuối tuần này là sinh nhật của Lục Trăn Xuyên, nghe nói cậu giúp cậu ấy lên danh sách những người được mời tới dự? Xuân Xuân, cậu có thể thêm tên tớ vào được không?”Thấy nội dung cốt truyện không có vấn đề gì, Phó Lê thở phào nhẹ nhõm, ngay giữa lúc đang định sửa lại cốt truyện, lại nghe Tô Xuân Xuân nói: “Phó Lê, tớ viết tên cậu vào rồi đó!”
Phó Lê hơi hâm mộ, nhìn bé con mặc áo khoác lông cô mua, cổ quàng khăn, chân còn đi giày tuyết không thấm nước, cả người tròn vo đáng yêu cực kỳ, cô cũng muốn được mặc tròn vo như quả bóng như vậy.Cô không cảm nhận được sự tiếp xúc với gò má của bé con, chỉ chọc chọc mấy cái vào màn hình điện thoại thôi, nhưng Lục Triết lại cảm nhận được có cái gì đó đang chạm vào mặt mình…Hai mắt Tô Xuân Xuân sáng lấp lánh nhìn Phó Lê, như đang chờ cô khen ngợi.
Mặt Lục Triết chiếm một phần nhỏ trên màn hình điện thoại, ngón tay Phó Lê chọc chọc trên màn hình như vậy, khiến Lục Triết cảm nhận được có bàn tay đang chọc vào mặt, làm cho anh có chút bối rối.
Tiếp theo là tới tay cũng bị chọc chọc mấy cái, sau đó lại tới mông của anh?
Phó Lê nhận vở, sau đó nói: “Gạch tên tớ đi, còn có, sau này những hoạt động nào có liên quan tới Lục Trăn Xuyên, tớ sẽ không tham gia nữa, những uy hiếp trước đây tớ làm với cậu, cậu có thể xí xóa coi như chưa có.”Phó Lê: “…” Không đúng, chuyện này khác hẳn so với nguyên tác!
–
Phó Lê không hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhưng cô chả có tí hứng thú nào đối với sinh nhật của Lục Trăn Xuyên, đã vậy còn phát hiện cơ thể đã có thể khống chế được lại, lập tức nói: “Tớ không có ý định đi.”
Tuy nhiên, một giây sau, anh lại cảm thấy có người vỗ nhẹ vào lưng.
Phó Lê đảo con ngươi một vòng, đưa tay chọt chọt lên gò má bé con.
Phó Lê cầm máy sưởi hình chân mèo, mở điện thoại lên, phát hiện bé con trong điện thoại đang nghiêm túc học tiếng anh.Tuy nhiên, một giây sau, anh lại cảm thấy có người vỗ nhẹ vào lưng.“…???” Trong đầu nhỏ của Tô Xuân Xuân xuất hiện vô số dấu chấm hỏi, không hiểu nhìn Phó Lê: “Sao lại vậy? Không phải năm ngoái cậu nói, sau này năm nào cậu cũng muốn đi, rồi nói mình viết tên của cậu vào đó sao?”
Tô Xuân Xuân còn có nữ sinh bên cạnh: “…???” Khiếm khuyết cái gì vậy, người ta chẳng phải vẫn đang là hotboy trường trung học Hoành Thụy đó sao?
Mặt Lục Triết chiếm một phần nhỏ trên màn hình điện thoại, ngón tay Phó Lê chọc chọc trên màn hình như vậy, khiến Lục Triết cảm nhận được có bàn tay đang chọc vào mặt, làm cho anh có chút bối rối.Thời tiết đầu đông bắt đầu trở lạnh, nên buổi sáng trời khá lạnh. Ngày nào Phó Lê cũng nằm trên giường đều không muốn chui ra khỏi chăn, mong ngày nào cũng là cuối tuần để hôm nào cũng có thể nằm ườn trên giường từ sáng tới tối.Điều này khiến cô sợ hết hồn, nhanh chóng nói thầm trong đầu: “Kiểm tra nguyên tác.”“Đột nhiên phát hiện Lục Trăn Xuyên lớn lên khiếm khuyết, không xứng với tớ nữa, nên không muốn đi.” Phó Lê nói.
Nói xong, Phó Lê đi về phía lớp học.
Sáng sớm tháng mười hai, trời vẫn chưa sáng hẳn. Xe chạy tới cổng trường trung học Hoành Thụy, khi Phó Lê xuống xe vừa vặn gặp được Tô Xuân Xuân, bên cạnh cô ấy còn có một nữ sinh khác, là học sinh của lớp chọn ban tự nhiên lớp kế bên, cũng chính là lớp của Lục Trăn Xuyên.Tô Xuân Xuân còn có nữ sinh bên cạnh: “…???” Khiếm khuyết cái gì vậy, người ta chẳng phải vẫn đang là hotboy trường trung học Hoành Thụy đó sao?
“Kỳ lạ thật đấy, có khi là do thẩm mỹ bây giờ của cậu ấy thay đổi rồi cũng nên.” Tô Xuân Xuân nói.
Cơ thể của Phó Lê đột nhiên mất khống chế đi thẳng về phía trước, vỗ bả vai Tô Xuân Xuân.Phó Lê thu tay về, nói: “Bài tập hôm qua tớ quên chưa làm, đưa vở toán đã làm của cậu cho tớ mượn chép với.”
“À ừ.” Tô Xuân Xuân nhanh chóng mở cặp đựng sách vở của mình, lấy vở toán đã làm ra.
Phó Lê nhận vở, sau đó nói: “Gạch tên tớ đi, còn có, sau này những hoạt động nào có liên quan tới Lục Trăn Xuyên, tớ sẽ không tham gia nữa, những uy hiếp trước đây tớ làm với cậu, cậu có thể xí xóa coi như chưa có.”Phó Lê nhận vở, sau đó nói: “Gạch tên tớ đi, còn có, sau này những hoạt động nào có liên quan tới Lục Trăn Xuyên, tớ sẽ không tham gia nữa, những uy hiếp trước đây tớ làm với cậu, cậu có thể xí xóa coi như chưa có.”
Phó Lê đã hiểu: “Được rồi, ngược lại còn giúp tôi tích lũy được thêm quyền thay đổi cốt truyện, miễn cho sau này tôi hết cơ hội sửa đổi.”
Phó Lê thu tay về, nói: “Bài tập hôm qua tớ quên chưa làm, đưa vở toán đã làm của cậu cho tớ mượn chép với.”Nói xong, Phó Lê đi về phía lớp học.
Edit: Gin
Nói xong, Phó Lê đi về phía lớp học.Phó Lê đã hiểu: “Được rồi, ngược lại còn giúp tôi tích lũy được thêm quyền thay đổi cốt truyện, miễn cho sau này tôi hết cơ hội sửa đổi.”Nhìn cô rời đi, trong mắt Tô Xuân Xuân tràn đầy sùng bái: “Phó Lê ngầu quá đi mất! Người cao thật luôn ấy! Nếu chân mình có thể dài được như cậu ấy thì tốt biết bao…”
Nữ sinh bên cạnh thấy Tô Xuân Xuân không hiểu rõ tình hình, không nhịn được nói: “Không đúng, Xuân Xuân này, mình thấy Phó Lê dạo này là lạ sao ấy? Chẳng phải cậu ấy rất thích Lục Trăn Xuyên sao? Trước đây cũng bởi vì Lục Trăn Xuyên mà thường xuyên tới làm phiền cậu đấy thôi.”
Nữ sinh bên cạnh thấy Tô Xuân Xuân không hiểu rõ tình hình, không nhịn được nói: “Không đúng, Xuân Xuân này, mình thấy Phó Lê dạo này là lạ sao ấy? Chẳng phải cậu ấy rất thích Lục Trăn Xuyên sao? Trước đây cũng bởi vì Lục Trăn Xuyên mà thường xuyên tới làm phiền cậu đấy thôi.”
Trên đường đi tới phòng học, Phó Lê khó hiểu hỏi hệ thống: “Hệ thống, tại sao lại không giống như nội dung trong nguyên tác vậy? Rõ ràng tôi vẫn chưa thay đổi cốt truyện mà?”“Ừm, có khi do bây giờ ngoại hình của Lục Trăn Xuyên không còn là gu của cậu ấy nữa.” Tô Xuân Xuân nghĩ tới lời Phó Lê vừa nói, nghi ngờ nhìn sang nữ sinh bên cạnh: “Mình thấy ngoại hình của A Xuyên không có khiếm khuyết nào mà nhỉ, vẫn rất ưa nhìn.”
“Ừm, có khi do bây giờ ngoại hình của Lục Trăn Xuyên không còn là gu của cậu ấy nữa.” Tô Xuân Xuân nghĩ tới lời Phó Lê vừa nói, nghi ngờ nhìn sang nữ sinh bên cạnh: “Mình thấy ngoại hình của A Xuyên không có khiếm khuyết nào mà nhỉ, vẫn rất ưa nhìn.”
Phó Lê hừ lạnh một tiếng, sau đó đi vòng qua Tô Xuân Xuân, ỷ vào đôi chân dài của mình, đi ở phía trước.】
“Kỳ lạ thật đấy, có khi là do thẩm mỹ bây giờ của cậu ấy thay đổi rồi cũng nên.” Tô Xuân Xuân nói.“Ừm, có khi do bây giờ ngoại hình của Lục Trăn Xuyên không còn là gu của cậu ấy nữa.” Tô Xuân Xuân nghĩ tới lời Phó Lê vừa nói, nghi ngờ nhìn sang nữ sinh bên cạnh: “Mình thấy ngoại hình của A Xuyên không có khiếm khuyết nào mà nhỉ, vẫn rất ưa nhìn.”“Đúng vậy, vẫn rất tuấn tú như cũ.”
Hai mắt Tô Xuân Xuân sáng lấp lánh nhìn Phó Lê, như đang chờ cô khen ngợi.
Phó Lê hơi hâm mộ, nhìn bé con mặc áo khoác lông cô mua, cổ quàng khăn, chân còn đi giày tuyết không thấm nước, cả người tròn vo đáng yêu cực kỳ, cô cũng muốn được mặc tròn vo như quả bóng như vậy.
Hết chương 15!Lục Triết chớp chớp mắt, nghĩ tới là Phó Lê, nhưng đang ở trong phòng học, nên Lục Triết không biểu hiện ra điều gì bất bình thường.“Kỳ lạ thật đấy, có khi là do thẩm mỹ bây giờ của cậu ấy thay đổi rồi cũng nên.” Tô Xuân Xuân nói.
Beta: Maria
“Được, tớ sẽ viết tên cậu vào đây, có điều cậu ấy có đồng ý hay không, tất cả vẫn phải phụ thuộc vào quyết định cậu ấy.” Tô Xuân Xuân rất dễ nói chuyện.Trên đường đi tới phòng học, Phó Lê khó hiểu hỏi hệ thống: “Hệ thống, tại sao lại không giống như nội dung trong nguyên tác vậy? Rõ ràng tôi vẫn chưa thay đổi cốt truyện mà?”
“Ừm, có khi do bây giờ ngoại hình của Lục Trăn Xuyên không còn là gu của cậu ấy nữa.” Tô Xuân Xuân nghĩ tới lời Phó Lê vừa nói, nghi ngờ nhìn sang nữ sinh bên cạnh: “Mình thấy ngoại hình của A Xuyên không có khiếm khuyết nào mà nhỉ, vẫn rất ưa nhìn.”
【Phó Lê nhìn Tô Xuân Xuân, nhếch miệng cười lạnh khinh khỉnh xem thường, ra lệnh nói: “Viết tên của tôi lên nữa, không cho phép Lục Trăn Xuyên gạch tên tôi đi, nếu không… cậu biết mình nên làm gì rồi đấy!”“Tuy nói có cốt truyện, nhưng cái nhìn của nữ chính với ký chủ đã thay đổi, vì lẽ đó nên nếu như nam nữ chính chủ động hành động không dựa theo cốt truyện, mấy đoạn nhỏ kia sẽ hết hiệu lực, sau đó cơ thể ký chủ lại có thể tự khống chế được.” Hệ thống giải thích.
Cô là con gái mà!
Nhìn cô rời đi, trong mắt Tô Xuân Xuân tràn đầy sùng bái: “Phó Lê ngầu quá đi mất! Người cao thật luôn ấy! Nếu chân mình có thể dài được như cậu ấy thì tốt biết bao…”
Tô Xuân Xuân còn có nữ sinh bên cạnh: “…???” Khiếm khuyết cái gì vậy, người ta chẳng phải vẫn đang là hotboy trường trung học Hoành Thụy đó sao?Phó Lê đã hiểu: “Được rồi, ngược lại còn giúp tôi tích lũy được thêm quyền thay đổi cốt truyện, miễn cho sau này tôi hết cơ hội sửa đổi.”
Sau khi mặc đồng phục mùa đông lên người, Phó Lê tròng lên người thêm một cái áo khoác nữa, không mang khăn quàng cổ, cứ thế đi ra ngoài.
Sau khi Phó Lê tới lớp học, bắt đầu ngồi xuống bàn chép bài tập toán về nhà của Tô Xuân Xuân. Cô nhanh chóng chép xong xuôi, lại bật máy sưởi tay lên dùng, để cho đám đàn em mang vở để lại lên bàn Tô Xuân Xuân, ngồi im một chỗ, ở trong phòng học, chẳng muốn đi đâu!
Không được, ngày hôm nay về nhà phải nói chuyện cẩn thận với cô mới được, sao có thể tự nhiên sờ mó mông anh vậy được!Phó Lê cầm máy sưởi hình chân mèo, mở điện thoại lên, phát hiện bé con trong điện thoại đang nghiêm túc học tiếng anh.
Sáng sớm tháng mười hai, trời vẫn chưa sáng hẳn. Xe chạy tới cổng trường trung học Hoành Thụy, khi Phó Lê xuống xe vừa vặn gặp được Tô Xuân Xuân, bên cạnh cô ấy còn có một nữ sinh khác, là học sinh của lớp chọn ban tự nhiên lớp kế bên, cũng chính là lớp của Lục Trăn Xuyên.Phó Lê đảo con ngươi một vòng, đưa tay chọt chọt lên gò má bé con.
Phó Lê hừ lạnh một tiếng, sau đó đi vòng qua Tô Xuân Xuân, ỷ vào đôi chân dài của mình, đi ở phía trước.】
“Tuy nói có cốt truyện, nhưng cái nhìn của nữ chính với ký chủ đã thay đổi, vì lẽ đó nên nếu như nam nữ chính chủ động hành động không dựa theo cốt truyện, mấy đoạn nhỏ kia sẽ hết hiệu lực, sau đó cơ thể ký chủ lại có thể tự khống chế được.” Hệ thống giải thích.
Phó Lê nhận vở, sau đó nói: “Gạch tên tớ đi, còn có, sau này những hoạt động nào có liên quan tới Lục Trăn Xuyên, tớ sẽ không tham gia nữa, những uy hiếp trước đây tớ làm với cậu, cậu có thể xí xóa coi như chưa có.”
“Tuy nói có cốt truyện, nhưng cái nhìn của nữ chính với ký chủ đã thay đổi, vì lẽ đó nên nếu như nam nữ chính chủ động hành động không dựa theo cốt truyện, mấy đoạn nhỏ kia sẽ hết hiệu lực, sau đó cơ thể ký chủ lại có thể tự khống chế được.” Hệ thống giải thích.Cô không cảm nhận được sự tiếp xúc với gò má của bé con, chỉ chọc chọc mấy cái vào màn hình điện thoại thôi, nhưng Lục Triết lại cảm nhận được có cái gì đó đang chạm vào mặt mình…
Lục Triết chớp chớp mắt, nghĩ tới là Phó Lê, nhưng đang ở trong phòng học, nên Lục Triết không biểu hiện ra điều gì bất bình thường.
“Ừm, có khi do bây giờ ngoại hình của Lục Trăn Xuyên không còn là gu của cậu ấy nữa.” Tô Xuân Xuân nghĩ tới lời Phó Lê vừa nói, nghi ngờ nhìn sang nữ sinh bên cạnh: “Mình thấy ngoại hình của A Xuyên không có khiếm khuyết nào mà nhỉ, vẫn rất ưa nhìn.”Nữ sinh bên cạnh thấy Tô Xuân Xuân không hiểu rõ tình hình, không nhịn được nói: “Không đúng, Xuân Xuân này, mình thấy Phó Lê dạo này là lạ sao ấy? Chẳng phải cậu ấy rất thích Lục Trăn Xuyên sao? Trước đây cũng bởi vì Lục Trăn Xuyên mà thường xuyên tới làm phiền cậu đấy thôi.”Mặt Lục Triết chiếm một phần nhỏ trên màn hình điện thoại, ngón tay Phó Lê chọc chọc trên màn hình như vậy, khiến Lục Triết cảm nhận được có bàn tay đang chọc vào mặt, làm cho anh có chút bối rối.
Cơ thể của Phó Lê đột nhiên mất khống chế đi thẳng về phía trước, vỗ bả vai Tô Xuân Xuân.
Lục Triết chớp chớp mắt, nghĩ tới là Phó Lê, nhưng đang ở trong phòng học, nên Lục Triết không biểu hiện ra điều gì bất bình thường.
Lục Triết chớp chớp mắt, nghĩ tới là Phó Lê, nhưng đang ở trong phòng học, nên Lục Triết không biểu hiện ra điều gì bất bình thường.
Không được, ngày hôm nay về nhà phải nói chuyện cẩn thận với cô mới được, sao có thể tự nhiên sờ mó mông anh vậy được!
“Đúng vậy, vẫn rất tuấn tú như cũ.”
“Cuối tuần này là sinh nhật của Lục Trăn Xuyên, nghe nói cậu giúp cậu ấy lên danh sách những người được mời tới dự? Xuân Xuân, cậu có thể thêm tên tớ vào được không?”Tuy nhiên, một giây sau, anh lại cảm thấy có người vỗ nhẹ vào lưng.
Tiếp theo là tới tay cũng bị chọc chọc mấy cái, sau đó lại tới mông của anh?
Mặt Lục Triết lập tức đỏ bừng.
Cô không cảm nhận được sự tiếp xúc với gò má của bé con, chỉ chọc chọc mấy cái vào màn hình điện thoại thôi, nhưng Lục Triết lại cảm nhận được có cái gì đó đang chạm vào mặt mình…
Hết chương 15!
Cô… Sao cô có thể…Sao có thể chạm vào mông anh như thế được?
Hai mắt Tô Xuân Xuân sáng lấp lánh nhìn Phó Lê, như đang chờ cô khen ngợi.Cô là con gái mà!
“Đột nhiên phát hiện Lục Trăn Xuyên lớn lên khiếm khuyết, không xứng với tớ nữa, nên không muốn đi.” Phó Lê nói.
Lục Triết mím môi lại, cảm giác nhịp tim của mình tăng nhanh khủng khiếp, lập tức hít sâu một hơi, để bản thân bình tĩnh trở lại.
Phó Lê không hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhưng cô chả có tí hứng thú nào đối với sinh nhật của Lục Trăn Xuyên, đã vậy còn phát hiện cơ thể đã có thể khống chế được lại, lập tức nói: “Tớ không có ý định đi.”
Phó Lê đảo con ngươi một vòng, đưa tay chọt chọt lên gò má bé con.Không được, ngày hôm nay về nhà phải nói chuyện cẩn thận với cô mới được, sao có thể tự nhiên sờ mó mông anh vậy được!
Hết chương 15!
![](https://onhocuathanh.wordpress.com/wp-content/uploads/2021/12/1640848425705-1.jpg?w=580)
72 replies on “[Phá Sản] – 15”
Sờ mông=))) qtqd lun á
chủ nhà ơi, truyện có lịch post cố định hông ạ?
ThíchĐã thích bởi 1 người
không có lịch nha, bao giờ beta xoq thì mk đăng luôn, nhưng sẽ hoàn trong tháng này nhé :>
ThíchThích
Cho chị sờ đi anh ơi, không uổng công đâu hì hì
ThíchĐã thích bởi 1 người
=)))))))))
ThíchThích
Kiểu gì sau này chẳng đc sờ lại, lỗ đi đâu đc.
ThíchĐã thích bởi 1 người
=)))))))))))))))))))
ThíchThích
Đây là quấy rối, chắc chắn là quấy rối, làm sao để cứu bé con giờ, cảnh sát lương tâm của tui đã cầm súng lên rồi D:
ThíchĐã thích bởi 1 người
cầm lên rồi thì lên đạn, bóp cò pắn luôn đi b :v
ThíchĐã thích bởi 1 người
D: bắn khum tớiiiii
ThíchĐã thích bởi 1 người
súng này yếu qá =)))
ThíchĐã thích bởi 1 người
Súng lâu rồi chưa dùng :”)
ThíchĐã thích bởi 1 người
Lôi ra dùng thường xuyên đi k thì hỏng mất =)))))
ThíchĐã thích bởi 1 người
:))) cảnh sát lương tâm lâu lâu mới có việc để làm, làm gì có nhiều vụ quấy rối thế
ThíchĐã thích bởi 1 người
=))))))
ThíchĐã thích bởi 1 người
Úi giồi ôi chị ơi, ngta đang đi học mà chị lại sờ ngta như thế>
ThíchĐã thích bởi 1 người
Đam mê khó bỏ : D
ThíchThích
Đáng yêu quáaaaaaa
ThíchĐã thích bởi 1 người
😘😘😘
ThíchThích
ôi là trời má ơi, bé con cute quá đii. Em cũng muốn có một bé như thế ƠvƠ
ThíchĐã thích bởi 1 người
hihi có tiền để chăm khoommmmm :>
ThíchThích
hui, mình sẽ nhịn ăn để nuôi pé con chứ pé cute dị thì khum thể nào để bé đói được :))))
ThíchĐã thích bởi 1 người
Nhưng bé chê :”))
ThíchThích
xin lũi vì mình có quên nhập mail OvO. Mail của mình là tranthihathu2009@gmail.com nha ❤
ThíchĐã thích bởi 1 người
(¬‿¬)(¬‿¬)(¬‿¬)
ThíchĐã thích bởi 1 người
oái oái, sao chương này đọc phát hết ngay thế này cơ chớ🤣🤣🤣
chị Lê dê quá nhá, khổ thân bé con của iêm🤗🤗🤗
ThíchĐã thích bởi 1 người
Nại bảo ngta deeee
ThíchThích
Nói đi nghe, sao này muốn ngta sờ cũng k được nữa đâu 🤣🤣
ThíchĐã thích bởi 1 người
Sau rờ chỗ khác :”))
ThíchThích
Ui giời tiêu đời trai tui rồi kaka
ThíchĐã thích bởi 1 người
-))
ThíchThích
Chị Lê biến thái vừa thôi má ơi =)))
Gmail: tranthanhtu1979nd@gmail.com
ThíchĐã thích bởi 1 người
Má ơi check mail điii
ThíchThích
Valentine vui vẻ nhé mọi ng. H mình vẫn đag làm và rảnh tí lại ngồi ôm đt đọc truyện đây.
ThíchĐã thích bởi 1 người
chăm chỉ làm việc kiếm tiền kiếm ny thooiiii
ThíchThích
Anh k nhắc chắc chị bé lột đồ anh ra chọc mất 🤣
ThíchĐã thích bởi 1 người
-)))
ThíchThích
Chị ơi để yên cho anh học nè có gì mình về nhà tính nhé chị nhé
ThíchĐã thích bởi 1 người
về nhà lại là tình thú khác, ở trường lại khác nhé :v
ThíchThích
Sau muốn người ta sờ mà không sờ thì lại khóc nè heee
ThíchĐã thích bởi 1 người
Khók luôn r :v
ThíchThích
Ai đó bị mẹ sờ mông rồi kìa. Xấu hổ kìa. Ha ha.
ThíchĐã thích bởi 1 người
Ngại 😳
ThíchThích
Chọt mông 🤣
ThíchĐã thích bởi 1 người
như chọt iem gấu trúc ở phần bình chọn á -)))
ThíchThích
Anh bảo chị “dâm” đúng là ko sao mà :))))
ThíchĐã thích bởi 1 người
anh nói gì cx đúng :v. đc chưa :v
ThíchThích
1 chiếc Lê lưu manh ăn đậu phụ bạn học Triết khửa khửa 😆
ThíchĐã thích bởi 1 người
nại lói tke -)))))
ThíchThích
Hahaha, anh nhà bị vỗ mông à =)))
ThíchĐã thích bởi 1 người
Chọc -))) not vỗ -)))
ThíchĐã thích bởi 1 người
:))))
ThíchĐã thích bởi 1 người
Hi :>
ThíchThích
má cười ẻ, nữ 9 tà dâm như tui v ó hhhj
ThíchĐã thích bởi 1 người
K đánh tự khai à -))))))))))))
ThíchĐã thích bởi 1 người
Kêu chị ấy chịu trách nhiệm liền đi anh 😝
ThíchĐã thích bởi 1 người
Tém tém lại chj ơi
ThíchĐã thích bởi 1 người
trời đất ơi, bà n9 quậy quá quậy đi, mông người ta mà muốn sờ là sờ vậy hả , chết cười với bả quá
ThíchĐã thích bởi 1 người
Alo chú cảnh sát ơi, ở đây có bé con bị qrtd này(ʘᗩʘ’)
ThíchĐã thích bởi 1 người
Hoàng hoa khuê tú lại bị sàm sỡ 😂
ThíchĐã thích bởi 1 người
hahah bạn nhỏ Lục Triết bị vợ sờ toàn thân rồi, vợ này kì quá. nữa mà ổng có hệ thống hổng biết có sờ mặt vợ lại hông ta
ThíchĐã thích bởi 1 người
Mẹ biết mẹ buồn ó, cái cu nương tà răm này 🌚
ThíchĐã thích bởi 1 người
Hì hì chibi thì người có một mẩu hè chọt đại ai dè chọt ngay mông con nhà mình, làm con trai tưởng chị nhà sàm sỡ 😙😙
ThíchĐã thích bởi 1 người
PL có tiềm chất sắc nữ rồi :))). Thế này sau gặp nhau mình lo ngại cho cho Lục ghê
ThíchĐã thích bởi 1 người
Biến thái 1 cách trắng trợn luôn ớ. Tội nghiệp LT =)))))
ThíchĐã thích bởi 1 người
Ối anh bị chị sàm sỡ kìa
ThíchThích
Chị Lê biến thái quá mà nhìn anh ngại dễ thương quá.
ThíchĐã thích bởi 1 người
Chị ơi, e hỏi 1 câu hơi quá đáng chút chút hoi, mông a cảm giác thế nào ạ ?
ThíchĐã thích bởi 1 người
Sau này chắc LT sẽ mong PL sờ mó mông a tự tiện hơn đi =)))
ThíchĐã thích bởi 1 người
Mặt cũng chưa được gặp mà đã bị sờ mông rồi 😭
ThíchĐã thích bởi 1 người
Tại vì hệ thống làm chibi đáng iu quá hoyyyyy
ThíchĐã thích bởi 1 người
Anh càng cấm chị cành sờ cho coi. 🤣🤣🤣. Khuyên anh nên tự lượng sức mình .
ThíchĐã thích bởi 1 người
biến thái girl và ngại ngùng boy aaaaa(^///^)
ThíchThích